发 fā 皋 gāo 亭 tíng - - 宗 zōng 乘 chéng
晓 xiǎo 发 fā 凌 líng 苍 cāng 苔 tái , , 徘 pái 徊 huái 谷 gǔ 中 zhōng 步 bù 。 。
松 sōng 门 mén 磬 qìng 已 yǐ 微 wēi , , 空 kōng 翠 cuì 惊 jīng 相 xiāng 顾 gù 。 。
涧 jiàn 声 shēng 杂 zá 幽 yōu 禽 qín , , 岩 yán 花 huā 落 luò 深 shēn 树 shù 。 。
孤 gū 怀 huái 当 dāng 何 hé 如 rú , , 复 fù 此 cǐ 春 chūn 向 xiàng 暮 mù 。 。
发皋亭。明代。宗乘。晓发凌苍苔,徘徊谷中步。 松门磬已微,空翠惊相顾。 涧声杂幽禽,岩花落深树。 孤怀当何如,复此春向暮。