登 dēng 峄 yì 山 shān - - 宗 zōng 颐 yí □
邹 zōu 鲁 lǔ 名 míng 山 shān 大 dà 峄 yì 雄 xióng , , 芙 fú 蓉 róng 如 rú 削 xuē 插 chā 晴 qíng 空 kōng 。 。
崖 yá 边 biān 细 xì 草 cǎo 千 qiān 春 chūn 碧 bì , , 涧 jiàn 底 dǐ 寒 hán 花 huā 五 wǔ 月 yuè 红 hóng 。 。
海 hǎi 色 sè 凭 píng 临 lín 青 qīng 玉 yù 杖 zhàng , , 仙 xiān 音 yīn 不 bù 散 sàn 白 bái 云 yún 宫 gōng 。 。
生 shēng 来 lái 最 zuì 厌 yàn 尘 chén 寰 huán 累 lèi , , 何 hé 日 rì 移 yí 家 jiā 住 zhù 此 cǐ 中 zhōng 。 。
登峄山。明代。宗颐□。邹鲁名山大峄雄,芙蓉如削插晴空。 崖边细草千春碧,涧底寒花五月红。 海色凭临青玉杖,仙音不散白云宫。 生来最厌尘寰累,何日移家住此中。