怀 huái 太 tài 白 bái 山 shān 人 rén - - 明 míng 秀 xiù
阶 jiē 前 qián 黄 huáng 叶 yè 堆 duī 欲 yù 满 mǎn , , 湖 hú 上 shàng 白 bái 云 yún 闲 xián 自 zì 来 lái 。 。
千 qiān 里 lǐ 秋 qiū 风 fēng 悲 bēi 断 duàn 雁 yàn , , 两 liǎng 峰 fēng 寒 hán 日 rì 忆 yì 登 dēng 台 tái 。 。
未 wèi 能 néng 明 míng 月 yuè 同 tóng 移 yí 棹 zhào , , 想 xiǎng 见 jiàn 黄 huáng 花 huā 独 dú 举 jǔ 杯 bēi 。 。
吟 yín 遍 biàn 长 cháng 松 sōng 千 qiān 万 wàn 树 shù , , 南 nán 屏 píng 落 luò 日 rì 寺 sì 门 mén 开 kāi 。 。
怀太白山人。明代。明秀。阶前黄叶堆欲满,湖上白云闲自来。 千里秋风悲断雁,两峰寒日忆登台。 未能明月同移棹,想见黄花独举杯。 吟遍长松千万树,南屏落日寺门开。