赠 zèng 阙 què 下 xià 裴 péi 舍 shè 人 rén - - 钱 qián 起 qǐ
二 èr 月 yuè 黄 huáng 鹂 lí 飞 fēi 上 shàng 林 lín , , 春 chūn 城 chéng 紫 zǐ 禁 jìn 晓 xiǎo 阴 yīn 阴 yīn 。 。
长 cháng 乐 lè 钟 zhōng 声 shēng 花 huā 外 wài 尽 jǐn , , 龙 lóng 池 chí 柳 liǔ 色 sè 雨 yǔ 中 zhōng 深 shēn 。 。
阳 yáng 和 hé 不 bù 散 sàn 穷 qióng 途 tú 恨 hèn , , 霄 xiāo 汉 hàn 常 cháng 悬 xuán 捧 pěng 日 rì 心 xīn 。 。
献 xiàn 赋 fù 十 shí 年 nián 犹 yóu 未 wèi 遇 yù , , 羞 xiū 将 jiāng 白 bái 发 fà 对 duì 华 huá 簪 zān 。 。
赠阙下裴舍人。唐代。钱起。二月黄鹂飞上林,春城紫禁晓阴阴。 长乐钟声花外尽,龙池柳色雨中深。 阳和不散穷途恨,霄汉常悬捧日心。 献赋十年犹未遇,羞将白发对华簪。