厓 yá 山 shān 大 dà 忠 zhōng 祠 cí 次 cì 陈 chén 白 bái 沙 shā 内 nèi 翰 hàn 韵 yùn - - 林 lín 廷 tíng 选 xuǎn
自 zì 有 yǒu 乾 qián 坤 kūn 适 shì 此 cǐ 躬 gōng , , 断 duàn 魂 hún 斜 xié 日 rì 怒 nù 涛 tāo 风 fēng 。 。
身 shēn 危 wēi 未 wèi 肯 kěn 全 quán 归 guī 数 shù , , 义 yì 尽 jǐn 由 yóu 来 lái 不 bù 计 jì 功 gōng 。 。
感 gǎn 激 jī 江 jiāng 湖 hú 存 cún 一 yī 老 lǎo , , 纲 gāng 常 cháng 今 jīn 古 gǔ 系 xì 三 sān 公 gōng 。 。
厓 yá 山 shān 草 cǎo 木 mù 应 yīng 增 zēng 重 zhòng , , 谁 shuí 向 xiàng 钱 qián 塘 táng 觅 mì 閟 bì 宫 gōng 。 。
厓山大忠祠次陈白沙内翰韵。明代。林廷选。自有乾坤适此躬,断魂斜日怒涛风。 身危未肯全归数,义尽由来不计功。 感激江湖存一老,纲常今古系三公。 厓山草木应增重,谁向钱塘觅閟宫。