题 tí 山 shān 水 shuǐ 图 tú 用 yòng 董 dǒng 尚 shàng 矩 jǔ 侍 shì 读 dú 韵 yùn - - 林 lín 瀚 hàn
穷 qióng 通 tōng 世 shì 事 shì 坐 zuò 谈 tán 间 jiān , , 自 zì 古 gǔ 龙 lóng 鳞 lín 不 bù 易 yì 攀 pān 。 。
碧 bì 涧 jiàn 有 yǒu 声 shēng 尘 chén 虑 lǜ 净 jìng , , 白 bái 云 yún 无 wú 恙 yàng 我 wǒ 心 xīn 闲 xián 。 。
琴 qín 床 chuáng 昼 zhòu 拂 fú 松 sōng 边 biān 石 shí , , 诗 shī 景 jǐng 春 chūn 搜 sōu 雨 yǔ 后 hòu 山 shān 。 。
绝 jué 少 shǎo 轮 lún 蹄 tí 逢 féng 此 cǐ 地 dì , , 故 gù 人 rén 霄 xiāo 汉 hàn 几 jǐ 时 shí 还 hái 。 。
题山水图用董尚矩侍读韵。明代。林瀚。穷通世事坐谈间,自古龙鳞不易攀。 碧涧有声尘虑净,白云无恙我心闲。 琴床昼拂松边石,诗景春搜雨后山。 绝少轮蹄逢此地,故人霄汉几时还。