伊 yī 阳 yáng 县 xiàn 八 bā 景 jǐng 诗 shī 其 qí 七 qī 岘 xiàn 山 shān 叠 dié 翠 cuì - - 祝 zhù 富 fù
岘 xiàn 山 shān 遥 yáo 耸 sǒng 嵯 cuó 峨 é 形 xíng , , 插 chā 空 kōng 千 qiān 尺 chǐ 峰 fēng 峰 fēng 青 qīng 。 。
黛 dài 色 sè 四 sì 时 shí 浑 hún 不 bù 改 gǎi , , 更 gèng 宜 yí 晚 wǎn 翠 cuì 列 liè 如 rú 屏 píng 。 。
初 chū 分 fēn 太 tài 极 jí 辟 pì 洪 hóng 蒙 méng , , 此 cǐ 山 shān 已 yǐ 突 tū 微 wēi 茫 máng 中 zhōng 。 。
揽 lǎn 衣 yī 直 zhí 上 shàng 最 zuì 高 gāo 位 wèi , , 仿 fǎng 佛 fú 驾 jià 鹤 hè 来 lái 天 tiān 风 fēng 。 。
伊阳县八景诗 其七 岘山叠翠。明代。祝富。岘山遥耸嵯峨形,插空千尺峰峰青。 黛色四时浑不改,更宜晚翠列如屏。 初分太极辟洪蒙,此山已突微茫中。 揽衣直上最高位,仿佛驾鹤来天风。