邺 yè 中 zhōng 诗 shī 其 qí 六 liù - - 凌 líng 义 yì 渠 qú
弩 nǔ 末 mò 才 cái 知 zhī 气 qì 不 bù 扬 yáng , , 卧 wò 看 kàn 雀 què 石 shí 又 yòu 颓 tuí 唐 táng 。 。
啾 jiū 啾 jiū 燕 yàn 语 yǔ 怜 lián 双 shuāng 卵 luǎn , , 累 lěi 累 lěi 蜂 fēng 窠 kē 缀 zhuì 几 jǐ 房 fáng 。 。
素 sù 旐 zhào 单 dān 车 chē 行 xíng 路 lù 哭 kū , , 投 tóu 笺 jiān 解 jiě 绶 shòu 老 lǎo 臣 chén 忙 máng 。 。
英 yīng 魂 hún 未 wèi 肯 kěn 随 suí 尘 chén 土 tǔ , , 地 dì 下 xià 相 xiāng 逢 féng 揖 yī 少 shào 康 kāng 。 。
邺中诗 其六。明代。凌义渠。弩末才知气不扬,卧看雀石又颓唐。 啾啾燕语怜双卵,累累蜂窠缀几房。 素旐单车行路哭,投笺解绶老臣忙。 英魂未肯随尘土,地下相逢揖少康。