送 sòng 程 chéng 文 wén 光 guāng 之 zhī 闽 mǐn - - 夏 xià 良 liáng 胜 shèng
青 qīng 衫 shān 犹 yóu 忆 yì 去 qù 年 nián 时 shí , , 风 fēng 范 fàn 于 yú 今 jīn 便 biàn 作 zuò 师 shī 。 。
席 xí 暖 nuǎn 圣 shèng 贤 xián 清 qīng 入 rù 骨 gǔ , , 吟 yín 穷 qióng 苜 mù 蓿 xu 苦 kǔ 添 tiān 髭 zī 。 。
惯 guàn 通 tōng 乡 xiāng 话 huà 如 rú 归 guī 鸟 niǎo , , 更 gèng 凿 záo 芳 fāng 心 xīn 为 wèi 守 shǒu 雌 cí 。 。
荔 lì 子 zi 不 bù 能 néng 羁 jī 客 kè 思 sī , , 安 ān 排 pái 博 bó 带 dài 绾 wǎn 青 qīng 丝 sī 。 。
送程文光之闽。明代。夏良胜。青衫犹忆去年时,风范于今便作师。 席暖圣贤清入骨,吟穷苜蓿苦添髭。 惯通乡话如归鸟,更凿芳心为守雌。 荔子不能羁客思,安排博带绾青丝。