过 guò 石 shí 江 jiāng 子 zi - - 孙 sūn 伟 wěi
檐 yán 外 wài 江 jiāng 声 shēng 落 luò 酒 jiǔ 卮 zhī , , 老 lǎo 夫 fū 携 xié 伴 bàn 过 guò 邻 lín 时 shí 。 。
醉 zuì 醒 xǐng 只 zhī 在 zài 荒 huāng 城 chéng 住 zhù , , 忧 yōu 乐 lè 空 kōng 烦 fán 短 duǎn 鬓 bìn 知 zhī 。 。
白 bái 璧 bì 夜 yè 光 guāng 谁 shuí 按 àn 剑 jiàn , , 绿 lǜ 琴 qín 心 xīn 远 yuǎn 自 zì 调 diào 丝 sī 。 。
清 qīng 谈 tán 绝 jué 倒 dǎo 炉 lú 熏 xūn 畔 pàn , , 野 yě 性 xìng 年 nián 来 lái 似 shì 鹿 lù 麋 mí 。 。
过石江子。明代。孙伟。檐外江声落酒卮,老夫携伴过邻时。 醉醒只在荒城住,忧乐空烦短鬓知。 白璧夜光谁按剑,绿琴心远自调丝。 清谈绝倒炉熏畔,野性年来似鹿麋。