和 hé 太 tài 和 hé 再 zài 至 zhì 梧 wú 州 zhōu - - 徐 xú 问 wèn
我 wǒ 行 xíng 百 bǎi 粤 yuè 天 tiān 应 yìng 尽 jǐn , , 北 běi 指 zhǐ 浮 fú 云 yún 是 shì 日 rì 边 biān 。 。
春 chūn 意 yì 不 bù 缘 yuán 荒 huāng 戍 shù 隔 gé , , 官 guān 曹 cáo 常 cháng 得 dé 故 gù 人 rén 连 lián 。 。
晴 qíng 川 chuān 水 shuǐ 阔 kuò 鱼 yú 龙 lóng 戏 xì , , 瘴 zhàng 岭 lǐng 烟 yān 消 xiāo 虎 hǔ 豹 bào 眠 mián 。 。
便 biàn 欲 yù 寻 xún 湘 xiāng 从 cóng 此 cǐ 去 qù , , 南 nán 山 shān 东 dōng 望 wàng 思 sī 悠 yōu 然 rán 。 。
和太和再至梧州。明代。徐问。我行百粤天应尽,北指浮云是日边。 春意不缘荒戍隔,官曹常得故人连。 晴川水阔鱼龙戏,瘴岭烟消虎豹眠。 便欲寻湘从此去,南山东望思悠然。