和 hé 胡 hú 小 xiǎo 渠 qú 包 bāo 瑞 ruì 溪 xī 署 shǔ 中 zhōng 春 chūn 日 rì 闻 wén 莺 yīng - - 柴 chái 涞 lái
昼 zhòu 静 jìng 鸠 jiū 鸣 míng 深 shēn 院 yuàn 关 guān , , 春 chūn 光 guāng 一 yī 别 bié 几 jǐ 时 shí 还 hái 。 。
素 sù 心 xīn 自 zì 许 xǔ 澹 dàn 如 rú 水 shuǐ , , 青 qīng 鬓 bìn 谁 shuí 能 néng 长 zhǎng 似 shì 山 shān 。 。
云 yún 汉 hàn 却 què 思 sī 驯 xún 鹤 hè 舞 wǔ , , 风 fēng 波 bō 不 bù 动 dòng 野 yě 鸥 ōu 闲 xián 。 。
从 cóng 容 róng 退 tuì 食 shí 浑 hún 无 wú 事 shì , , 须 xū 是 shì 身 shēn 兼 jiān 吏 lì 隐 yǐn 间 jiān 。 。
和胡小渠包瑞溪署中春日闻莺。明代。柴涞。昼静鸠鸣深院关,春光一别几时还。 素心自许澹如水,青鬓谁能长似山。 云汉却思驯鹤舞,风波不动野鸥闲。 从容退食浑无事,须是身兼吏隐间。