伤 shāng 春 chūn 词 cí 柬 jiǎn 继 jì 芳 fāng 其 qí 一 yī - - 秦 qín 旭 xù
去 qù 年 nián 已 yǐ 赋 fù 伤 shāng 春 chūn 曲 qū , , 曾 céng 与 yǔ 潘 pān 郎 láng 歌 gē 断 duàn 续 xù 。 。
细 xì 雨 yǔ 梨 lí 花 huā 烂 làn 熳 màn 愁 chóu , , 东 dōng 风 fēng 杨 yáng 柳 liǔ 凄 qī 迷 mí 绿 lǜ 。 。
今 jīn 年 nián 又 yòu 赋 fù 伤 shāng 春 chūn 诗 shī , , 烧 shāo 灯 dēng 华 huá 屋 wū 雨 yǔ 丝 sī 丝 sī 。 。
天 tiān 公 gōng 岁 suì 岁 suì 能 néng 作 zuò 恶 è , , 偏 piān 在 zài 春 chūn 光 guāng 最 zuì 好 hǎo 时 shí 。 。
伤春词柬继芳 其一。明代。秦旭。去年已赋伤春曲,曾与潘郎歌断续。 细雨梨花烂熳愁,东风杨柳凄迷绿。 今年又赋伤春诗,烧灯华屋雨丝丝。 天公岁岁能作恶,偏在春光最好时。