冬 dōng 兴 xīng 和 hé 友 yǒu 人 rén 四 sì 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 秦 qín 德 dé 滋 zī
三 sān 冬 dōng 足 zú 用 yòng 古 gǔ 称 chēng 雄 xióng , , 吐 tǔ 实 shí 含 hán 华 huá 挥 huī 洒 sǎ 中 zhōng 。 。
冻 dòng 砚 yàn 毫 háo 枯 kū 嫌 xián 近 jìn 火 huǒ , , 吟 yín 窗 chuāng 纸 zhǐ 破 pò 怯 qiè 多 duō 风 fēng 。 。
功 gōng 思 sī 定 dìng 远 yuǎn 空 kōng 投 tóu 笔 bǐ , , 学 xué 愧 kuì 昌 chāng 黎 lí 漫 màn 送 sòng 穷 qióng 。 。
垂 chuí 老 lǎo 嗟 jiē 无 wú 筹 chóu 世 shì 策 cè , , 杜 dù 门 mén 检 jiǎn 点 diǎn 旧 jiù 诗 shī 筒 tǒng 。 。
冬兴和友人四首 其三。明代。秦德滋。三冬足用古称雄,吐实含华挥洒中。 冻砚毫枯嫌近火,吟窗纸破怯多风。 功思定远空投笔,学愧昌黎漫送穷。 垂老嗟无筹世策,杜门检点旧诗筒。