和 hé 戴 dài 濯 zhuó 缨 yīng - - 华 huá 塑 sù
为 wèi 谒 yè 真 zhēn 修 xiū 篡 cuàn 顶 dǐng 阳 yáng , , 四 sì 千 qiān 里 lǐ 路 lù 水 shuǐ 云 yún 长 zhǎng 。 。
雪 xuě 消 xiāo 荆 jīng 汉 hàn 川 chuān 流 liú 急 jí , , 春 chūn 到 dào 郊 jiāo 原 yuán 草 cǎo 木 mù 芳 fāng 。 。
惊 jīng 梦 mèng 晓 xiǎo 雷 léi 声 shēng 隐 yǐn 隐 yǐn , , 暗 àn 江 jiāng 风 fēng 雨 yǔ 思 sī 茫 máng 茫 máng 。 。
从 cóng 今 jīn 天 tiān 柱 zhù 登 dēng 临 lín 后 hòu , , 陡 dǒu 觉 jué 吾 wú 人 rén 志 zhì 气 qì 昂 áng 。 。
和戴濯缨。明代。华塑。为谒真修篡顶阳,四千里路水云长。 雪消荆汉川流急,春到郊原草木芳。 惊梦晓雷声隐隐,暗江风雨思茫茫。 从今天柱登临后,陡觉吾人志气昂。