秋 qiū 江 jiāng 别 bié 意 yì - - 郭 guō 廑 jǐn
抚 fǔ 剑 jiàn 歌 gē 残 cán 气 qì 未 wèi 降 jiàng , , 分 fēn 携 xié 相 xiāng 与 yǔ 倒 dào 银 yín 缸 gāng 。 。
云 yún 山 shān 送 sòng 目 mù 人 rén 千 qiān 里 lǐ , , 物 wù 候 hòu 惊 jīng 心 xīn 雁 yàn 一 yī 双 shuāng 。 。
残 cán 日 rì 清 qīng 吟 yín 投 tóu 剑 jiàn 浦 pǔ , , 凉 liáng 风 fēng 倚 yǐ 醉 zuì 过 guò 吴 wú 江 jiāng 。 。
到 dào 家 jiā 剩 shèng 得 dé 山 shān 阴 yīn 兴 xìng , , 月 yuè 满 mǎn 孤 gū 篷 péng 雪 xuě 满 mǎn 窗 chuāng 。 。
秋江别意。明代。郭廑。抚剑歌残气未降,分携相与倒银缸。 云山送目人千里,物候惊心雁一双。 残日清吟投剑浦,凉风倚醉过吴江。 到家剩得山阴兴,月满孤篷雪满窗。