寓 yù 阳 yáng 朔 shuò - - 陈 chén 崇 chóng 德 dé
四 sì 野 yě 山 shān 多 duō 少 shǎo 有 yǒu 墟 xū , , 山 shān 形 xíng 露 lù 骨 gǔ 洞 dòng 岩 yán 虚 xū 。 。
眼 yǎn 前 qián 疮 chuāng 疾 jí 谁 shuí 能 néng 疗 liáo , , 纸 zhǐ 上 shàng 文 wén 移 yí 我 wǒ 厌 yàn 书 shū 。 。
功 gōng 利 lì 乘 chéng 时 shí 奚 xī 可 kě 久 jiǔ , , 治 zhì 安 ān 长 cháng 策 cè 竟 jìng 何 hé 如 rú 。 。
列 liè 城 chéng 愿 yuàn 得 dé 朝 zhāo 歌 gē 长 zhǎng , , 盘 pán 错 cuò 何 hé 愁 chóu 不 bù 尽 jìn 除 chú 。 。
寓阳朔。明代。陈崇德。四野山多少有墟,山形露骨洞岩虚。 眼前疮疾谁能疗,纸上文移我厌书。 功利乘时奚可久,治安长策竟何如。 列城愿得朝歌长,盘错何愁不尽除。