登 dēng 可 kě 山 shān 亭 tíng 次 cì 周 zhōu 时 shí 可 kě 宪 xiàn 副 fù 韵 yùn - - 陈 chén 烓 wēi
草 cǎo 亭 tíng 斜 xié 倚 yǐ 白 bái 云 yún 边 biān , , 石 shí 上 shàng 清 qīng 风 fēng 一 yī 醉 zuì 眠 mián 。 。
两 liǎng 耳 ěr 怒 nù 涛 tāo 惊 jīng 梦 mèng 破 pò , , 松 sōng 花 huā 吹 chuī 满 mǎn 碧 bì 栏 lán 前 qián 。 。
登可山亭次周时可宪副韵。明代。陈烓。草亭斜倚白云边,石上清风一醉眠。 两耳怒涛惊梦破,松花吹满碧栏前。