登 dēng 高 gāo 陵 líng 塔 tǎ 有 yǒu 感 gǎn - - 陈 chén 维 wéi 宁 níng
荒 huāng 寺 sì 浮 fú 屠 tú 接 jiē 太 tài 空 kōng , , 登 dēng 临 lín 平 píng 步 bù 袭 xí 天 tiān 风 fēng 。 。
南 nán 山 shān 可 kě 望 wàng 连 lián 秦 qín 塞 sāi , , 渭 wèi 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 绕 rào 汉 hàn 宫 gōng 。 。
百 bǎi 里 lǐ 疮 chuāng 痍 yí 何 hé 日 rì 起 qǐ , , 五 wǔ 渠 qú 湮 yān 淤 yū 几 jǐ 时 shí 通 tōng 。 。
古 gǔ 今 jīn 凭 píng 吊 diào 多 duō 慷 kāng 慨 kǎi , , 骚 sāo 首 shǒu 声 shēng 闻 wén 达 dá 帝 dì 聪 cōng 。 。
登高陵塔有感。明代。陈维宁。荒寺浮屠接太空,登临平步袭天风。 南山可望连秦塞,渭水东流绕汉宫。 百里疮痍何日起,五渠湮淤几时通。 古今凭吊多慷慨,骚首声闻达帝聪。