山 shān 塘 táng 道 dào 中 zhōng 用 yòng 韵 yùn - - 陈 chén 洪 hóng 谟 mó
碧 bì 树 shù 苍 cāng 厓 yá 入 rù 径 jìng 斜 xié , , 隔 gé 溪 xī 烟 yān 火 huǒ 有 yǒu 人 rén 家 jiā 。 。
山 shān 村 cūn 日 rì 暝 míng 行 xíng 犹 yóu 远 yuǎn , , 花 huā 坞 wù 春 chūn 深 shēn 兴 xìng 转 zhuǎn 加 jiā 。 。
野 yě 叟 sǒu 引 yǐn 泉 quán 频 pín 灌 guàn 药 yào , , 园 yuán 丁 dīng 烧 shāo 笋 sǔn 惯 guàn 供 gōng 茶 chá 。 。
驱 qū 驰 chí 不 bù 尽 jìn 忧 yōu 时 shí 恨 hèn , , 却 què 笑 xiào 年 nián 来 lái 两 liǎng 鬓 bìn 华 huá 。 。
山塘道中用韵。明代。陈洪谟。碧树苍厓入径斜,隔溪烟火有人家。 山村日暝行犹远,花坞春深兴转加。 野叟引泉频灌药,园丁烧笋惯供茶。 驱驰不尽忧时恨,却笑年来两鬓华。