焦 jiāo 桐 tóng 树 shù - - 陈 chén 标 biāo
江 jiāng 上 shàng 烹 pēng 鱼 yú 采 cǎi 野 yě 樵 qiáo , , 鸾 luán 枝 zhī 摧 cuī 折 shé 半 bàn 曾 céng 烧 shāo 。 。
未 wèi 经 jīng 良 liáng 匠 jiàng 材 cái 虽 suī 散 sàn , , 待 dài 得 de 知 zhī 音 yīn 尾 wěi 已 yǐ 焦 jiāo 。 。
若 ruò 使 shǐ 琢 zuó 磨 mo 徽 huī 白 bái 玉 yù , , 便 biàn 来 lái 风 fēng 律 lǜ 轸 zhěn 青 qīng 瑶 yáo 。 。
还 hái 能 néng 万 wàn 里 lǐ 传 chuán 山 shān 水 shuǐ , , 三 sān 峡 xiá 泉 quán 声 shēng 岂 qǐ 寂 jì 寥 liáo 。 。
焦桐树。唐代。陈标。江上烹鱼采野樵,鸾枝摧折半曾烧。 未经良匠材虽散,待得知音尾已焦。 若使琢磨徽白玉,便来风律轸青瑶。 还能万里传山水,三峡泉声岂寂寥。