桃 táo 根 gēn 接 jiē 梅 méi - - 陈 chén 绎 yì
未 wèi 见 jiàn 东 dōng 风 fēng 著 zhe 小 xiǎo 桃 táo , , 先 xiān 看 kàn 蓓 bèi 蕾 lěi 绽 zhàn 红 hóng 椒 jiāo 。 。
种 zhǒng 从 cóng 王 wáng 母 mǔ 来 lái 时 shí 度 dù , , 魂 hún 向 xiàng 罗 luó 浮 fú 梦 mèng 里 lǐ 招 zhāo 。 。
妙 miào 夺 duó 天 tiān 香 xiāng 回 huí 造 zào 化 huà , , 巧 qiǎo 将 jiāng 雪 xuě 色 sè 补 bǔ 娇 jiāo 娆 ráo 。 。
一 yī 声 shēng 铁 tiě 笛 dí 春 chūn 归 guī 也 yě , , 回 huí 首 shǒu 秦 qín 源 yuán 道 dào 路 lù 遥 yáo 。 。
桃根接梅。明代。陈绎。未见东风著小桃,先看蓓蕾绽红椒。 种从王母来时度,魂向罗浮梦里招。 妙夺天香回造化,巧将雪色补娇娆。 一声铁笛春归也,回首秦源道路遥。