秋 qiū 闺 guī 梦 mèng 戍 shù 诗 shī 其 qí 四 sì - - 马 mǎ 氏 shì 女 nǚ ( ( 虎 hǔ 关 guān ) )
仰 yǎng 窥 kuī 北 běi 斗 dǒu 认 rèn 辽 liáo 阳 yáng , , 一 yī 夕 xī 西 xī 风 fēng 引 yǐn 梦 mèng 长 zhǎng 。 。
罗 luó 袜 wà 路 lù 生 shēng 难 nán 问 wèn 信 xìn , , 石 shí 城 chéng 烟 yān 绕 rào 怯 qiè 停 tíng 装 zhuāng 。 。
草 cǎo 青 qīng 自 zì 判 pàn 身 shēn 为 wéi 冢 zhǒng , , 塞 sāi 黑 hēi 俄 é 惊 jīng 骨 gǔ 似 shì 芒 máng 。 。
正 zhèng 好 hǎo 相 xiāng 关 guān 商 shāng 别 bié 恨 hèn , , 晓 xiǎo 鸦 yā 啼 tí 散 sàn 一 yì 天 tiān 霜 shuāng 。 。
秋闺梦戍诗 其四。明代。马氏女(虎关)。仰窥北斗认辽阳,一夕西风引梦长。 罗袜路生难问信,石城烟绕怯停装。 草青自判身为冢,塞黑俄惊骨似芒。 正好相关商别恨,晓鸦啼散一天霜。