秋 qiū 日 rì 悬 xuán 清 qīng 光 guāng - - 陶 táo 拱 gǒng
秋 qiū 至 zhì 云 yún 容 róng 敛 liǎn , , 天 tiān 中 zhōng 日 rì 景 jǐng 清 qīng 。 。
悬 xuán 空 kōng 寒 hán 色 sè 净 jìng , , 委 wěi 照 zhào 曙 shǔ 光 guāng 盈 yíng 。 。
泫 xuàn 泫 xuàn 看 kàn 弥 mí 上 shàng , , 辉 huī 辉 huī 望 wàng 最 zuì 明 míng 。 。
烟 yān 霞 xiá 轮 lún 乍 zhà 透 tòu , , 葵 kuí 藿 huò 影 yǐng 初 chū 生 shēng 。 。
鉴 jiàn 下 xià 应 yīng 无 wú 极 jí , , 升 shēng 高 gāo 自 zì 有 yǒu 程 chéng 。 。
何 hé 当 dāng 回 huí 盛 shèng 彩 cǎi , , 一 yī 为 wèi 表 biǎo 精 jīng 诚 chéng 。 。
秋日悬清光。唐代。陶拱。秋至云容敛,天中日景清。 悬空寒色净,委照曙光盈。 泫泫看弥上,辉辉望最明。 烟霞轮乍透,葵藿影初生。 鉴下应无极,升高自有程。 何当回盛彩,一为表精诚。