和 hé 郑 zhèng 仲 zhòng 博 bó 春 chūn 日 rì 即 jí 景 jǐng 原 yuán 韵 yùn - - 盛 shèng 镛 yōng
岸 àn 旁 páng 垂 chuí 柳 liǔ 碍 ài 渔 yú 竿 gān , , 袅 niǎo 袅 niǎo 随 suí 风 fēng 舞 wǔ 晓 xiǎo 寒 hán 。 。
流 liú 水 shuǐ 送 sòng 将 jiāng 春 chūn 色 sè 到 dào , , 远 yuǎn 山 shān 晴 qíng 作 zuò 画 huà 图 tú 看 kàn 。 。
花 huā 迎 yíng 陌 mò 上 shàng 香 xiāng 车 chē 缓 huǎn , , 燕 yàn 惜 xī 梁 liáng 间 jiān 旧 jiù 垒 lěi 残 cán 。 。
莫 mò 道 dào 年 nián 来 lái 游 yóu 兴 xìng 懒 lǎn , , 也 yě 思 sī 扶 fú 杖 zhàng 上 shàng 层 céng 峦 luán 。 。
和郑仲博春日即景原韵。明代。盛镛。岸旁垂柳碍渔竿,袅袅随风舞晓寒。 流水送将春色到,远山晴作画图看。 花迎陌上香车缓,燕惜梁间旧垒残。 莫道年来游兴懒,也思扶杖上层峦。