题 tí 李 lǐ 别 bié 驾 jià 壁 bì - - 高 gāo 适 shì
去 qù 乡 xiāng 不 bù 远 yuǎn 逢 féng 知 zhī 己 jǐ , , 握 wò 手 shǒu 相 xiàng 欢 huān 得 dé 如 rú 此 cǐ 。 。
礼 lǐ 乐 yuè 遥 yáo 传 chuán 鲁 lǔ 伯 bó 禽 qín , , 宾 bīn 客 kè 争 zhēng 过 guò 魏 wèi 公 gōng 子 zǐ 。 。
酒 jiǔ 筵 yán 暮 mù 散 sàn 明 míng 月 yuè 上 shàng , , 枥 lì 马 mǎ 长 cháng 鸣 míng 春 chūn 风 fēng 起 qǐ 。 。
一 yī 生 shēng 称 chēng 意 yì 能 néng 几 jǐ 人 rén , , 今 jīn 日 rì 从 cóng 君 jūn 问 wèn 终 zhōng 始 shǐ 。 。
题李别驾壁。唐代。高适。去乡不远逢知己,握手相欢得如此。 礼乐遥传鲁伯禽,宾客争过魏公子。 酒筵暮散明月上,枥马长鸣春风起。 一生称意能几人,今日从君问终始。