悼 dào 楚 chǔ 石 shí 和 hé 尚 shàng 诗 shī 其 qí 一 yī - - 智 zhì 及 jí
潦 liáo 倒 dǎo 奚 xī 翁 wēng 的 de 骨 gǔ 孙 sūn , , 高 gāo 年 nián 说 shuō 法 fǎ 屡 lǚ 承 chéng 恩 ēn 。 。
麻 má 鞋 xié 直 zhí 上 shàng 黄 huáng 金 jīn 殿 diàn , , 铁 tiě 锡 xī 时 shí 敲 qiāo 白 bái 下 xià 门 mén 。 。
烦 fán 恼 nǎo 海 hǎi 中 zhōng 垂 chuí 雨 yǔ 露 lù , , 虚 xū 空 kōng 背 bèi 上 shàng 立 lì 乾 qián 坤 kūn 。 。
秋 qiū 风 fēng 唱 chàng 彻 chè 无 wú 生 shēng 曲 qū , , 白 bái 牯 gǔ 狸 lí 奴 nú 亦 yì 断 duàn 魂 hún 。 。
悼楚石和尚诗 其一。明代。智及。潦倒奚翁的骨孙,高年说法屡承恩。 麻鞋直上黄金殿,铁锡时敲白下门。 烦恼海中垂雨露,虚空背上立乾坤。 秋风唱彻无生曲,白牯狸奴亦断魂。