归 guī 赋 fù - - 曾 céng 畹 wǎn ( ( 宁 níng 都 dū ) )
中 zhōng 原 yuán 飘 piāo 泊 bó 久 jiǔ , , 亲 qīn 老 lǎo 且 qiě 归 guī 耕 gēng 。 。
井 jǐng 邑 yì 无 wú 安 ān 土 tǔ , , 山 shān 城 chéng 尚 shàng 甲 jiǎ 兵 bīng 。 。
霜 shuāng 花 huā 馀 yú 䉀 shù 亩 mǔ , , 风 fēng 雁 yàn 走 zǒu 河 hé 声 shēng 。 。
子 zǐ 弟 dì 不 bù 相 xiāng 识 shí , , 呼 hū 童 tóng 数 shù 问 wèn 名 míng 。 。
归赋。明代。曾畹(宁都)。中原飘泊久,亲老且归耕。 井邑无安土,山城尚甲兵。 霜花馀䉀亩,风雁走河声。 子弟不相识,呼童数问名。