黄 huáng 竹 zhú 楼 lóu 留 liú 守 shǒu 自 zì 郢 yǐng 讯 xùn 至 zhì 奉 fèng 答 dá - - 游 yóu 朴 pǔ
归 guī 来 lái 海 hǎi 内 nèi 日 rì 徜 cháng 徉 yáng , , 之 zhī 子 zǐ 犹 yóu 然 rán 滞 zhì 楚 chǔ 乡 xiāng 。 。
末 mò 路 lù 相 xiāng 看 kàn 嗟 jiē 鸟 niǎo 尽 jǐn , , 后 hòu 车 chē 未 wèi 载 zài 困 kùn 鹰 yīng 扬 yáng 。 。
歌 gē 传 chuán 郢 yǐng 雪 xuě 还 hái 谁 shuí 和 hé , , 佩 pèi 有 yǒu 江 jiāng 兰 lán 秪 zhī 自 zì 芳 fāng 。 。
莫 mò 向 xiàng 人 rén 间 jiān 争 zhēng 皂 zào 白 bái , , 鸡 jī 虫 chóng 得 dé 失 shī 本 běn 茫 máng 茫 máng 。 。
黄竹楼留守自郢讯至奉答。明代。游朴。归来海内日徜徉,之子犹然滞楚乡。 末路相看嗟鸟尽,后车未载困鹰扬。 歌传郢雪还谁和,佩有江兰秪自芳。 莫向人间争皂白,鸡虫得失本茫茫。