寄 jì 哭 kū 缪 móu 方 fāng 石 shí 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 游 yóu 朴 pǔ
政 zhèng 术 shù 文 wén 章 zhāng 两 liǎng 擅 shàn 名 míng , , 青 qīng 云 yún 白 bái 石 shí 独 dú 留 liú 情 qíng 。 。
一 yī 官 guān 鸡 jī 肋 lèi 知 zhī 谁 shuí 巧 qiǎo , , 几 jǐ 载 zài 莬 wèn 裘 qiú 早 zǎo 自 zì 营 yíng 。 。
人 rén 世 shì 若 ruò 逢 féng 金 jīn 鼎 dǐng 就 jiù , , 帝 dì 居 jū 已 yǐ 促 cù 玉 yù 楼 lóu 成 chéng 。 。
天 tiān 涯 yá 一 yī 掬 jū 生 shēng 刍 chú 泪 lèi , , 洒 sǎ 向 xiàng 何 hé 年 nián 宿 sù 草 cǎo 青 qīng 。 。
寄哭缪方石四首 其一。明代。游朴。政术文章两擅名,青云白石独留情。 一官鸡肋知谁巧,几载莬裘早自营。 人世若逢金鼎就,帝居已促玉楼成。 天涯一掬生刍泪,洒向何年宿草青。