感 gǎn 诗 shī 其 qí 二 èr - - 舒 shū 芬 fēn
蜻 qīng 蛚 liè 鸣 míng 阶 jiē 前 qián , , 蟋 xī 蟀 shuài 依 yī 我 wǒ 床 chuáng 。 。
一 yī 夕 xī 不 bù 成 chéng 寐 mèi , , 九 jiǔ 回 huí 劳 láo 枯 kū 肠 cháng 。 。
孤 gū 灯 dēng 壁 bì 影 yǐng 影 yǐng , , 欲 yù 灭 miè 还 hái 复 fù 光 guāng 。 。
照 zhào 人 rén 岂 qǐ 无 wú 心 xīn , , 焰 yàn 短 duǎn 怯 qiè 夜 yè 凉 liáng 。 。
披 pī 衣 yī 更 gèng 起 qǐ 坐 zuò , , 发 fā 兴 xīng 为 wéi 文 wén 章 zhāng 。 。
感诗 其二。明代。舒芬。蜻蛚鸣阶前,蟋蟀依我床。 一夕不成寐,九回劳枯肠。 孤灯壁影影,欲灭还复光。 照人岂无心,焰短怯夜凉。 披衣更起坐,发兴为文章。