游 yóu 白 bái 云 yún 精 jīng 舍 shè 其 qí 二 èr - - 董 dǒng 传 chuán 策 cè
江 jiāng 流 liú 林 lín 霭 ǎi 乱 luàn 城 chéng 隈 wēi , , 万 wàn 叠 dié 苍 cāng 然 rán 入 rù 望 wàng 来 lái 。 。
铜 tóng 柱 zhù 瘴 zhàng 生 shēng 青 qīng 海 hǎi 戍 shù , , 银 yín 横 héng 秋 qiū 断 duàn 白 bái 云 yún 台 tái 。 。
思 sī 亲 qīn 望 wàng 逐 zhú 关 guān 河 hé 隔 gé , , 报 bào 主 zhǔ 恩 ēn 从 cóng 雨 yǔ 露 lù 培 péi 。 。
落 luò 落 luò 此 cǐ 山 shān 几 jǐ 七 qī 载 zài , , 壮 zhuàng 心 xīn 漂 piāo 泊 bó 重 zhòng 徘 pái 徊 huái 。 。
游白云精舍 其二。明代。董传策。江流林霭乱城隈,万叠苍然入望来。 铜柱瘴生青海戍,银横秋断白云台。 思亲望逐关河隔,报主恩从雨露培。 落落此山几七载,壮心漂泊重徘徊。