从 cóng 夫 fū 赴 fù 雁 yàn 门 mén - - 董 dǒng 少 shǎo 玉 yù
雁 yàn 门 mén 西 xī 近 jìn 胡 hú , , 一 yī 片 piàn 黄 huáng 沙 shā 地 dì 。 。
烽 fēng 火 huǒ 夜 yè 连 lián 天 tiān , , 角 jiǎo 声 shēng 入 rù 云 yún 际 jì 。 。
风 fēng 月 yuè 尽 jǐn 悲 bēi 凄 qī , , 草 cǎo 木 mù 多 duō 憔 qiáo 悴 cuì 。 。
况 kuàng 是 shì 逐 zhú 臣 chén 妻 qī , , 那 nà 能 néng 不 bù 洒 sǎ 泪 lèi 。 。
从夫赴雁门。明代。董少玉。雁门西近胡,一片黄沙地。 烽火夜连天,角声入云际。 风月尽悲凄,草木多憔悴。 况是逐臣妻,那能不洒泪。