四 sì 明 míng 山 shān 诗 shī 潺 chán 湲 yuán 洞 dòng - - 陆 lù 龟 guī 蒙 méng
石 shí 浅 qiǎn 洞 dòng 门 mén 深 shēn , , 潺 chán 潺 chán 万 wàn 古 gǔ 音 yīn 。 。
似 shì 吹 chuī 双 shuāng 羽 yǔ 管 guǎn , , 如 rú 奏 zòu 落 luò 霞 xiá 琴 qín 。 。
倒 dào 穴 xué 漂 piào 龙 lóng 沫 mò , , 穿 chuān 松 sōng 溅 jiàn 鹤 hè 襟 jīn 。 。
何 hé 人 rén 乘 chéng 月 yuè 弄 nòng , , 应 yīng 作 zuò 上 shàng 清 qīng 吟 yín 。 。
四明山诗潺湲洞。唐代。陆龟蒙。石浅洞门深,潺潺万古音。 似吹双羽管,如奏落霞琴。 倒穴漂龙沫,穿松溅鹤襟。 何人乘月弄,应作上清吟。