和 hé 袭 xí 美 měi 扬 yáng 州 zhōu 看 kàn 辛 xīn 夷 yí 花 huā 次 cì 韵 yùn - - 陆 lù 龟 guī 蒙 méng
柳 liǔ 疏 shū 梅 méi 堕 duò 少 shǎo 春 chūn 丛 cóng , , 天 tiān 遣 qiǎn 花 huā 神 shén 别 bié 致 zhì 功 gōng 。 。
高 gāo 处 chù 朵 duǒ 稀 xī 难 nán 避 bì 日 rì , , 动 dòng 时 shí 枝 zhī 弱 ruò 易 yì 为 wèi 风 fēng 。 。
堪 kān 将 jiāng 乱 luàn 蕊 ruǐ 添 tiān 云 yún 肆 sì , , 若 ruò 得 dé 千 qiān 株 zhū 便 biàn 雪 xuě 宫 gōng 。 。
不 bù 待 dài 群 qún 芳 fāng 应 yīng 有 yǒu 意 yì , , 等 děng 闲 xián 桃 táo 杏 xìng 即 jí 争 zhēng 红 hóng 。 。
和袭美扬州看辛夷花次韵。唐代。陆龟蒙。柳疏梅堕少春丛,天遣花神别致功。 高处朵稀难避日,动时枝弱易为风。 堪将乱蕊添云肆,若得千株便雪宫。 不待群芳应有意,等闲桃杏即争红。