山 shān 斋 zhāi 偶 ǒu 成 chéng 其 qí 三 sān - - 黄 huáng 湜 shí
闲 xián 来 lái 移 yí 榻 tà 看 kàn 山 shān 光 guāng , , 苍 cāng 翠 cuì 高 gāo 低 dī 下 xià 夕 xī 阳 yáng 。 。
疏 shū 柳 liǔ 一 yī 蝉 chán 催 cuī 暝 míng 色 sè , , 晚 wǎn 花 huā 双 shuāng 蝶 dié 管 guǎn 馀 yú 香 xiāng 。 。
废 fèi 吟 yín 正 zhèng 坐 zuò 忙 máng 酬 chóu 债 zhài , , 判 pàn 饮 yǐn 从 cóng 教 jiào 醉 zuì 是 shì 乡 xiāng 。 。
高 gāo 枕 zhěn 北 běi 窗 chuāng 非 fēi 失 shī 计 jì , , 拟 nǐ 将 jiāng 身 shēn 世 shì 等 děng 羲 xī 皇 huáng 。 。
山斋偶成 其三。明代。黄湜。闲来移榻看山光,苍翠高低下夕阳。 疏柳一蝉催暝色,晚花双蝶管馀香。 废吟正坐忙酬债,判饮从教醉是乡。 高枕北窗非失计,拟将身世等羲皇。