和 hé 答 dá 许 xǔ 给 jǐ 事 shì 病 bìng 起 qǐ 见 jiàn 示 shì 之 zhī 作 zuò - - 黄 huáng㴻 㴻
幽 yōu 斋 zhāi 孤 gū 榻 tà 深 shēn 无 wú 尘 chén , , 春 chūn 光 guāng 欲 yù 暮 mù 还 hái 撩 liáo 人 rén 。 。
嘤 yīng 嘤 yīng 黄 huáng 鸟 niǎo 啭 zhuàn 枝 zhī 并 bìng , , 个 gè 个 gè 紫 zǐ 燕 yàn 营 yíng 巢 cháo 新 xīn 。 。
金 jīn 茎 jīng 谁 shuí 解 jiě 侍 shì 臣 chén 渴 kě , , 丹 dān 诀 jué 自 zì 认 rèn 吾 wú 家 jiā 真 zhēn 。 。
奚 xī 为 wèi 抚 fǔ 景 jǐng 重 zhòng 增 zēng 慨 kǎi , , 匡 kuāng 时 shí 祗 zhī 愧 kuì 虚 xū 经 jīng 纶 lún 。 。
和答许给事病起见示之作。明代。黄㴻。幽斋孤榻深无尘,春光欲暮还撩人。 嘤嘤黄鸟啭枝并,个个紫燕营巢新。 金茎谁解侍臣渴,丹诀自认吾家真。 奚为抚景重增慨,匡时祗愧虚经纶。