京 jīng 口 kǒu - - 陆 lù 龟 guī 蒙 méng
江 jiāng 干 gān 古 gǔ 渡 dù 伤 shāng 离 lí 情 qíng , , 断 duàn 山 shān 零 líng 落 luò 春 chūn 潮 cháo 平 píng 。 。
东 dōng 风 fēng 料 liào 峭 qiào 客 kè 帆 fān 远 yuǎn , , 落 luò 叶 yè 夕 xī 阳 yáng 天 tiān 际 jì 明 míng 。 。
战 zhàn 舸 gě 昔 xī 浮 fú 千 qiān 骑 qí 去 qù , , 钓 diào 舟 zhōu 今 jīn 载 zài 一 yī 翁 wēng 轻 qīng 。 。
可 kě 怜 lián 宋 sòng 帝 dì 筹 chóu 帷 wéi 处 chù , , 苍 cāng 翠 cuì 无 wú 烟 yān 草 cǎo 自 zì 生 shēng 。 。
京口。唐代。陆龟蒙。江干古渡伤离情,断山零落春潮平。 东风料峭客帆远,落叶夕阳天际明。 战舸昔浮千骑去,钓舟今载一翁轻。 可怜宋帝筹帷处,苍翠无烟草自生。