次 cì 王 wáng 敬 jìng 止 zhǐ 韵 yùn - - 杨 yáng 旦 dàn
分 fēn 符 fú 便 biàn 向 xiàng 浙 zhè 东 dōng 行 xíng , , 于 yú 国 guó 何 hé 尝 cháng 系 xì 重 zhòng 轻 qīng 。 。
蕞 zuì 尔 ěr 偏 piān 方 fāng 民 mín 力 lì 竭 jié , , 萧 xiāo 然 rán 一 yī 榻 tà 梦 mèng 魂 hún 清 qīng 。 。
年 nián 光 guāng 冉 rǎn 冉 rǎn 惊 jīng 流 liú 转 zhuǎn , , 潮 cháo 信 xìn 劳 láo 劳 láo 惯 guàn 送 sòng 迎 yíng 。 。
惟 wéi 有 yǒu 梅 méi 花 huā 相 xiāng 慰 wèi 藉 jiè , , 又 yòu 将 jiāng 春 chūn 色 sè 到 dào 山 shān 城 chéng 。 。
次王敬止韵。明代。杨旦。分符便向浙东行,于国何尝系重轻。 蕞尔偏方民力竭,萧然一榻梦魂清。 年光冉冉惊流转,潮信劳劳惯送迎。 惟有梅花相慰藉,又将春色到山城。