立 lì 春 chūn 日 rì 次 cì 韵 yùn - - 杨 yáng 旦 dàn
温 wēn 饱 bǎo 无 wú 心 xīn 梦 mèng 亦 yì 安 ān , , 壮 zhuàng 怀 huái 牢 láo 落 luò 放 fàng 教 jiào 宽 kuān 。 。
江 jiāng 山 shān 笑 xiào 我 wǒ 垂 chuí 垂 chuí 老 lǎo , , 风 fēng 雨 yǔ 撩 liāo 春 chūn 故 gù 故 gù 寒 hán 。 。
宦 huàn 思 sī 若 ruò 何 hé 宜 yí 解 jiě 组 zǔ , , 世 shì 情 qíng 如 rú 此 cǐ 且 qiě 加 jiā 餐 cān 。 。
东 dōng 郊 jiāo 按 àn 辔 pèi 看 kàn 农 nóng 事 shì , , 多 duō 少 shǎo 穷 qióng 檐 yán 望 wàng 驻 zhù 鞍 ān 。 。
立春日次韵。明代。杨旦。温饱无心梦亦安,壮怀牢落放教宽。 江山笑我垂垂老,风雨撩春故故寒。 宦思若何宜解组,世情如此且加餐。 东郊按辔看农事,多少穷檐望驻鞍。