白 bái 鸥 ōu 诗 shī - - 陆 lù 龟 guī 蒙 méng
惯 guàn 向 xiàng 溪 xī 头 tóu 漾 yàng 浅 qiǎn 沙 shā , , 薄 báo 烟 yān 微 wēi 雨 yǔ 是 shì 生 shēng 涯 yá 。 。
时 shí 时 shí 失 shī 伴 bàn 沈 shěn 山 shān 影 yǐng , , 往 wǎng 往 wǎng 争 zhēng 飞 fēi 杂 zá 浪 làng 花 huā 。 。
晚 wǎn 树 shù 清 qīng 凉 liáng 还 hái ? yù 鳿 jiù , , 旧 cháo 巢 líng 零 luò 落 jì 寄 jiān 蒹 jiā 葭 。 。
池 chí 塘 táng 信 xìn 美 měi 应 yīng 难 nán 恋 liàn , , 针 zhēn 在 zài 鱼 yú 唇 chún 剑 jiàn 在 zài 虾 xiā 。 。
白鸥诗。唐代。陆龟蒙。惯向溪头漾浅沙,薄烟微雨是生涯。 时时失伴沈山影,往往争飞杂浪花。 晚树清凉还?鳿,旧巢零落寄蒹葭。 池塘信美应难恋,针在鱼唇剑在虾。