黄 huáng 冈 gāng 山 shān - - 詹 zhān 山 shān
抱 bào 一 yī 山 shān 人 rén 早 zǎo 悟 wù 禅 chán , , 樊 fán 笼 lóng 无 wú 计 jì 脱 tuō 尘 chén 缘 yuán 。 。
阿 ā 谁 shuí 卓 zhuō 锡 xī 开 kāi 青 qīng 嶂 zhàng , , 此 cǐ 日 rì 携 xié 壶 hú 破 pò 紫 zǐ 烟 yān 。 。
地 dì 胜 shèng 草 cǎo 蔬 shū 皆 jiē 药 yào 石 shí , , 云 yún 低 dī 鸡 jī 犬 quǎn 亦 yì 神 shén 仙 xiān 。 。
竹 zhú 床 chuáng 信 xìn 宿 sù 诗 shī 魂 hún 冷 lěng , , 身 shēn 世 shì 浑 hún 忘 wàng 在 zài 半 bàn 天 tiān 。 。
黄冈山。明代。詹山。抱一山人早悟禅,樊笼无计脱尘缘。 阿谁卓锡开青嶂,此日携壶破紫烟。 地胜草蔬皆药石,云低鸡犬亦神仙。 竹床信宿诗魂冷,身世浑忘在半天。