和 hé 袭 xí 美 měi 题 tí 支 zhī 山 shān 南 nán 峰 fēng 僧 sēng 次 cì 韵 yùn - - 陆 lù 龟 guī 蒙 méng
眉 méi 毫 háo 霜 shuāng 细 xì 欲 yù 垂 chuí 肩 jiān , , 自 zì 说 shuō 初 chū 栖 qī 海 hǎi 岳 yuè 年 nián 。 。
万 wàn 壑 hè 烟 yān 霞 xiá 秋 qiū 后 hòu 到 dào , , 一 yī 林 lín 风 fēng 雨 yǔ 夜 yè 深 shēn 禅 chán 。 。
时 shí 翻 fān 贝 bèi 叶 yè 添 tiān 新 xīn 藏 cáng , , 间 jiān 插 chā 松 sōng 枝 zhī 护 hù 小 xiǎo 泉 quán 。 。
好 hǎo 是 shì 清 qīng 冬 dōng 无 wú 外 wài 事 shì , , 匡 kuāng 林 lín 斋 zhāi 罢 bà 向 xiàng 阳 yáng 眠 mián 。 。
和袭美题支山南峰僧次韵。唐代。陆龟蒙。眉毫霜细欲垂肩,自说初栖海岳年。 万壑烟霞秋后到,一林风雨夜深禅。 时翻贝叶添新藏,间插松枝护小泉。 好是清冬无外事,匡林斋罢向阳眠。