过 guò 澄 chéng 怀 huái 阁 gé - - 闻 wén 启 qǐ 祥 xiáng
昔 xī 我 wǒ 离 lí 山 shān 居 jū , , 闲 xián 池 chí 点 diǎn 青 qīng 萍 píng 。 。
今 jīn 我 wǒ 复 fù 来 lái 兹 zī , , 所 suǒ 闻 wén 尽 jǐn 秋 qiū 声 shēng 。 。
曾 céng 是 shì 俯 fǔ 仰 yǎng 间 jiān , , 时 shí 物 wù 忽 hū 已 yǐ 更 gèng 。 。
因 yīn 之 zhī 发 fā 长 cháng 叹 tàn , , 慨 kǎi 然 rán 念 niàn 无 wú 生 shēng 。 。
过澄怀阁。明代。闻启祥。昔我离山居,闲池点青萍。 今我复来兹,所闻尽秋声。 曾是俯仰间,时物忽已更。 因之发长叹,慨然念无生。