送 sòng 黄 huáng 邦 bāng 瑞 ruì 还 hái 广 guǎng - - 蔡 cài 清 qīng
抱 bào 病 bìng 日 rì 茕 qióng 茕 qióng , , 君 jūn 今 jīn 又 yòu 远 yuǎn 行 xíng 。 。
斯 sī 文 wén 谅 liàng 有 yǒu 味 wèi , , 分 fēn 手 shǒu 能 néng 无 wú 情 qíng 。 。
柳 liǔ 色 sè 才 cái 沾 zhān 白 bái , , 稍 shāo 头 tóu 又 yòu 转 zhuǎn 青 qīng 。 。
百 bǎi 年 nián 真 zhēn 转 zhuǎn 毂 gǔ , , 何 hé 以 yǐ 慰 wèi 平 píng 生 shēng 。 。
送黄邦瑞还广。明代。蔡清。抱病日茕茕,君今又远行。 斯文谅有味,分手能无情。 柳色才沾白,稍头又转青。 百年真转毂,何以慰平生。