春 chūn 日 rì 送 sòng 陆 lù 韦 wéi 公 gōng 之 zhī 淮 huái 西 xī - - 蒋 jiǎng 之 zhī 翘 qiào
乍 zhà 逢 féng 旋 xuán 别 bié 正 zhèng 初 chū 春 chūn , , 冷 lěng 落 luò 梅 méi 花 huā 解 jiě 笑 xiào 人 rén 。 。
千 qiān 里 lǐ 江 jiāng 关 guān 谋 móu 食 shí 计 jì , , 十 shí 年 nián 烽 fēng 火 huǒ 醉 zuì 吟 yín 身 shēn 。 。
交 jiāo 尝 cháng 岐 qí 路 lù 尤 yóu 堪 kān 重 chóng , , 文 wén 至 zhì 穷 qióng 时 shí 自 zì 有 yǒu 神 shén 。 。
漫 màn 尔 ěr 离 lí 樽 zūn 何 hé 所 suǒ 指 zhǐ , , 黄 huáng 云 yún 甲 jiǎ 马 mǎ 故 gù 酸 suān 辛 xīn 。 。
春日送陆韦公之淮西。明代。蒋之翘。乍逢旋别正初春,冷落梅花解笑人。 千里江关谋食计,十年烽火醉吟身。 交尝岐路尤堪重,文至穷时自有神。 漫尔离樽何所指,黄云甲马故酸辛。