闻 wén 太 tài 一 yī 越 yuè 山 shān 被 bèi 捕 bǔ 慨 kǎi 然 rán 赋 fù 此 cǐ 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 邓 dèng 文 wén 翚 huī
峻 jùn 节 jié 朝 cháo 闻 wén 道 dào , , 微 wēi 云 yún 夜 yè 黯 àn 星 xīng 。 。
凄 qī 凉 liáng 吟 yín 楚 chǔ 些 xiē , , 哀 āi 怨 yuàn 泣 qì 湘 xiāng 灵 líng 。 。
杀 shā 气 qì 连 lián 江 jiāng 汉 hàn , , 风 fēng 波 bō 满 mǎn 洞 dòng 庭 tíng 。 。
此 cǐ 身 shēn 原 yuán 报 bào 国 guó , , 无 wú 复 fù 忆 yì 华 huá 亭 tíng 。 。
闻太一越山被捕慨然赋此二首 其二。明代。邓文翚。峻节朝闻道,微云夜黯星。 凄凉吟楚些,哀怨泣湘灵。 杀气连江汉,风波满洞庭。 此身原报国,无复忆华亭。