挽 wǎn 任 rèn 本 běn 达 dá - - 郑 zhèng 关 guān
陆 lù 沈 shěn 谁 shuí 道 dào 圣 shèng 明 míng 朝 cháo , , 老 lǎo 向 xiàng 穷 qióng 途 tú 怨 yuàn 未 wèi 消 xiāo 。 。
荒 huāng 冢 zhǒng 已 yǐ 无 wú 行 xíng 客 kè 吊 diào , , 诗 shī 魂 hún 徒 tú 有 yǒu 故 gù 人 rén 招 zhāo 。 。
临 lín 风 fēng 倚 yǐ 剑 jiàn 肠 cháng 堪 kān 断 duàn , , 月 yuè 落 luò 空 kōng 梁 liáng 梦 mèng 渐 jiàn 遥 yáo 。 。
从 cóng 此 cǐ 不 bù 须 xū 频 pín 北 běi 望 wàng , , 岭 lǐng 猿 yuán 江 jiāng 树 shù 日 rì 潇 xiāo 潇 xiāo 。 。
挽任本达。明代。郑关。陆沈谁道圣明朝,老向穷途怨未消。 荒冢已无行客吊,诗魂徒有故人招。 临风倚剑肠堪断,月落空梁梦渐遥。 从此不须频北望,岭猿江树日潇潇。