六 liù 咏 yǒng 诗 shī 其 qí 二 èr 无 wú 常 cháng - - 德 dé 清 qīng
法 fǎ 性 xìng 本 běn 无 wú 常 cháng , , 亦 yì 不 bù 堕 duò 诸 zhū 数 shù 。 。
譬 pì 彼 bǐ 空 kōng 中 zhōng 云 yún , , 当 dāng 体 tǐ 即 jí 常 cháng 住 zhù 。 。
圣 shèng 凡 fán 皆 jiē 过 guò 客 kè , , 去 qù 来 lái 无 wú 二 èr 路 lù 。 。
是 shì 生 shēng 不 bú 是 shì 生 shēng , , 非 fēi 新 xīn 亦 yì 非 fēi 故 gù 。 。
智 zhì 眼 yǎn 明 míng 见 jiàn 人 rén , , 此 cǐ 外 wài 何 hé 所 suǒ 慕 mù 。 。
六咏诗 其二 无常。明代。德清。法性本无常,亦不堕诸数。 譬彼空中云,当体即常住。 圣凡皆过客,去来无二路。 是生不是生,非新亦非故。 智眼明见人,此外何所慕。