赞 zàn 雁 yàn 塔 tǎ 晓 xiǎo 钟 zhōng - - 赖 lài 世 shì 隆 lóng
早 zǎo 鸡 jī 声 shēng 里 lǐ 听 tīng 钟 zhōng 鸣 míng , , 映 yìng 起 qǐ 当 dāng 年 nián 野 yě 老 lǎo 情 qíng 。 。
林 lín 外 wài 月 yuè 斜 xié 敲 qiāo 正 zhèng 急 jí , , 山 shān 中 zhōng 露 lù 冷 lěng 韵 yùn 偏 piān 清 qīng 。 。
客 kè 船 chuán 夜 yè 泊 pō 愁 chóu 惊 jīng 梦 mèng , , 官 guān 署 shǔ 辰 chén 衙 yá 喜 xǐ 报 bào 晴 qíng 。 。
我 wǒ 有 yǒu 新 xīn 诗 shī 寄 jì 僧 sēng 壁 bì , , 纱 shā 笼 lóng 却 què 笑 xiào 宋 sòng 人 rén 赓 gēng 。 。
赞雁塔晓钟。明代。赖世隆。早鸡声里听钟鸣,映起当年野老情。 林外月斜敲正急,山中露冷韵偏清。 客船夜泊愁惊梦,官署辰衙喜报晴。 我有新诗寄僧壁,纱笼却笑宋人赓。